Luật số 160 – Luật tu hành

Tu là thực hành tĩnh lặng và tuệ quan sát để thấy ra sự thật (vô thường, khổ, vô ngã và rỗng không của vạn pháp, tứ niệm xứ để thấy nhân quả,…) và thanh tịnh.

Hành, là tạo tác các nghiệp thiện, nghiệp bất thiện và nghiệp bất động làm nên người bất hạnh, người hữu phúc,..Chính hành này do tâm lý, tình cảm, sở thích, quan niệm chủ quan của mình chế biến, đẻ ra/sinh khởi. Hành này là vô thường, vô ngã, rỗng không kèm thêm khổ. Nó biến đổi từ thương ra ghét, từ ghét ra hận rồi tạo ra các nghiệp,..

Hành này gọi chung cả 50 tâm sở, là hành trong ngũ uẩn.

Hành là gọi 50 trạng thái tâm lý do “tư” điều động, dẫn dắt..

Kinh dịch dạy: 64 quẻ: Thấy ra sự thật & Thanh tịnh ở bất cứ quẻ nào. Bất cứ ai ở hoàn cảnh/trạng thái nào thịnh/suy, hạnh phúc/khổ đau, thành công/thất bại, vinh/nhục,… cũng có thể tu hành, không cần phải khởi lên/mong cầu đạt điều này/điều kia

Việc tu hành là buông bỏ những nhận thức và hành vi sai lầm để thấy sự thật và tĩnh lặng, chứ không phải đạt được bất cứ điều gì (ngay cả thần thông,…)

Con Đường Trí Tuệ

Nếu một ngày ta cảm thấy mọi thứ trở nên không tốt đẹp, đừng cố làm gì với tâm trí bực bội, bởi càng hành động ta sẽ càng bế tắc. Nếu ta thấy không ổn, hãy ngồi xuống, bình lặng, tĩnh tâm một chút đã rồi hãy bắt đầu công việc mới. Như người trong phòng tối, đánh nhau với bóng tối là vô ích, bởi căn bản việc ta phải làm là bật đèn lên.

Tình thương và độ lượng không phải là dấu hiệu của yếu đuối, mà thực ra là biểu hiện của sức mạnh.

Con người nên có 4 thứ, sự tự tin trên gương mặt, sự lương thiện trong tim, khí phách trong máu và sự mạnh mẽ trong cuộc đời.

 

    .
    .
    .
    .