Luật số 92 – Luật cho nhận – Thiền Không Sư

Thiền Không Sư – Luật cho và nhận

Chúng ta nên cho và nhận để cho sự giàu có hoặc những công đức mà chúng ta mong đợi: có thể luân lưu trong đời sống này. Mỗi một quan hệ đều được hợp thành từ cho và nhận. Cho làm phát sinh nhận và nhận làm phát sinh cho. Cái gì lên sẽ phải xuống, cái gì ra đi phải trở lại.

Trong mỗi hạt giống đang ngủ yên là lời hứa hẹn của ngàn cánh rừng. Những hạt giống không phải để cất giữ. Hạt giống phải cung cấp lý tính của mình và cho mảnh đất phì nhiêu. Xuyên qua việc dâng tặng này, năng lượng không nhìn thấy của hạt giống nẩy mầm thành một vật chất hiển hiện vô cùng tận?
Càng cho và để cho sự dư dật của vũ trụ luân lưu trong đời sống, chúng ta càng nhận nhiều. Thực ra, bất kỳ điều gì có giá trị của sự sống, qua việc dâng tặng, thì chỉ có nhân lên mà thôi. Nếu khi dâng tặng mà ta có cảm giác mất đi điều gì đó thì việc dâng tặng không phải là một sự dâng tặng thực sự và nó sẽ không lớn lên. Nếu chúng ta cho mà miệng càu nhàu thì sẽ không có năng lượng đằng sau sự dâng tặng này. Điều quan trọng nhất là tâm ý đằng sau việc cho hay nhận. Tâm ý này luôn luôn phải là tâm ý mang lại hạnh phúc, đối với người cho cũng như đối với người nhận, vì chính niềm vui mới cưu mang sự sống, nuôi dưỡng và làm cho nó nẩy nở. Khi việc dâng tặng là không điều kiện và xuất phát từ trái tim thì việc nhận trở lại sẽ trực tiếp tương xứng với nó.
Con đường đơn giản nhất để có được những gì ta muốn là giúp người khác nhận những gì họ mong ước. Nguyên lý này áp dụng cho những xí nghiệp, những quốc gia cũng như cho các cá nhân.

Đừng tiếc khi bị mất hay cho đi gì đó, vì bạn được cho không cả vũ trụ này. Vũ trụ ở trong bạn và bạn ở trong vũ trụ. Đừng lo lắng với những vật gần bạn vì nó không đủ rộng để ngăn trở bạn đến với những nơi xa xôi trong vũ trụ. 

Thiền Không Sư
Muôn vật từ duyên sinh,
Lại từ duyên mà diệt.

    .
    .
    .
    .