Luật số 157 – Luật không biết

Luật không biết – Con Đường Trí Tuệ

Tử thi/xác chết thì không biết gì – cho nên ta nên chọn cái biết để sinh tồn và tiến hóa.

Nếu bị rơi vào thế bí/thế kẹt thì phải tìm cách thoát ra – có cái nhìn tích cực. Đời sống: Tình, tiền và tứ đổ tường thường dẫn con người đến tù, tội, tử.

Ta cứ đề cao thần tượng, sư phụ mà không biết về sư chánh.

Ta cũng không hề biết chánh thân và chánh mẫu là ai, là gì để có đời sống/tu tập đúng.

Phước Lộc Thọ của ai nấy giữ, không nên quan tâm/tham của người khác.

Đức và Đạo chỉ thấy khi thực hành Tĩnh lặng và Tuệ quan sát, không thấy ở bên ngoài. Tìm bên ngoài mình không có Đạo đâu.

Đừng nên lầm lẫn Đạo và Tôn giáo.

Vận hành doanh nghiệp/nhóm cần 4 nguồn năng lượng: Nhiệt huyết/quyết liệt, hài hòa, cứng rắn và tổ chức: Đất, nước, lửa và gió.

Con Đường Trí Tuệ

Chữ có là tà và chữ không là chánh. Chánh tà không phân cách trời đất – Fang Tử

Phân biệt chánh tà chỉ 2 chữ không và có.

Không nên ở chỗ không biết mà nên ở chỗ biết vì chỗ không biết là chỗ chết – Fang Tử

 

 

    .
    .
    .
    .