Luật số 139 – Luật phủ định – Thiền Không Sư

Thiền Không Sư – Luật phủ định của phủ định

Trong tự nhiên, các thiên hà hay các cơn bão đều có dạng xoắn ốc. Chiều xoắn nhìn từ tâm ra trong phần lớn trường hợp là thuận chiều kim đồng hồ. 

Tuy thế, bao giờ cũng có ngoại lệ, trong hàng tỉ con ốc nhặt ở bãi biển, thế nào cũng có một hai con mà vòng xoắn ngoài vỏ (nhìn từ phía trôn ốc) lại ngược chiều kim đồng hồ.

Nền văn minh nhân loại cũng phát triển theo quy luật xoắn ốc, sau một chu kỳ lại trở về điểm xuất phát nhưng ở mức cao hơn.

Quá trình chuyển động theo đường “xoắn ốc”, các điểm đối xứng qua tâm luôn có xu hướng trái ngược nhau, nghĩa là khi đi được nửa vòng xoắn sẽ thấy phương hướng đảo chiều, nếu bên này chạy về hướng Đông thì phía bên kia chạy về hướng Tây. 

Có thể kiểm chứng qua thực tế các cơn bão, khi địa phương nằm trên đường tâm bão đi qua, chắc chắn sẽ xuất hiện tình trạng gió bão đổi chiều, nếu lúc đầu gió hướng Nam thì sau đó sẽ là gió hướng Bắc, còn nếu địa phương nằm ở rìa bão thì chỉ có gió một chiều.

Quy luật này chỉ ra khuynh hướng của sự phát triển, theo đó sự phát triển luôn có xu hướng lặp lại giai đoạn đầu nhưng ở trình độ cao hơn tức là phát triển theo hình xoắn trôn ốc. 

Trong sự vận động vĩnh viễn của thế giới vật chất, dây chuyền của những lần phủ định biện chứng là vô tận, cái mới phủ định cái cũ, nhưng rồi cái mới lại trở nên cũ và lại bị cái mới sau phủ định. Cứ như vậy, sự phát triển của sự vật, hiện tượng diễn ra theo khuynh hướng phủ định của phủ định từ thấp đến cao một cách vô tận theo đường “xoáy ốc” hay “vòng xoáy trôn ốc”. Sau mỗi chu kỳ phủ định của phủ định, cái mới được ra đời lặp lại cái cũ nhưng trên cơ sở cao hơn.

Sự phát triển theo đường “xoáy ốc” là sự biểu thị rõ ràng, đầy đủ các đặc trưng của quá trình phát triển biện chứng của sự vật: tính kế thừa, tính lặp lại, tính tiến lên. Mỗi vòng của đường “xoáy ốc” thể hiện sự lặp lại nhưng cao hơn, thể hiện trình độ cao hơn của sự phát triển.

Quy luật phủ định của phủ định biểu hiện sự phát triển của sự vật là do mâu thuẫn trong bản thân sự vật quyết định. Mỗi lần phủ định là kết quả đấu tranh và chuyển hoá giữa các mặt đối lập trong bản thân sự vật – giữa mặt khẳng định và mặt phủ định. Sự phủ định lần thứ nhất diễn ra làm cho sự vật cũ chuyển thành cái đối lập với cái khẳng định ban đầu. Sự phủ định lần thứ hai, sự vật mới với tư cách là cái phủ định của phủ định đối lập với cái phủ định và trở lại cái ban đầu nhưng không giống nguyên vẹn như cái cũ mà trên cơ sở cao hơn, tốt hơn.

Phủ định của phủ định là sự thống nhất biện chứng của cái khẳng định và phủ định, là kết quả của sự tổng hợp tất cả nhân tố tích cực của cái khẳng định ban đầu và cái phủ định lần thứ nhất, cũng như các giai đoạn trước đó. Cái tổng hợp này là sự lọc bỏ những giai đoạn đã qua, vì vậy, nó có nội dung phong phú hơn, toàn diện hơn. Kết quả của sự phủ định của phủ định là điểm kết thúc của một chu kỳ phát triển và cũng là điểm khởi đầu cho kỳ phát triển tiếp theo. Sự vật lại tiếp tục biện chứng chính mình để phát triển. Cứ như vậy sự vật mới ngày càng mới hơn. 

Sự đảo chiều trên vòng xoắn cho thấy quá trình vận động của vạn vật, tiến lên hay lùi lại, giống như cái vặn nút chai, thuận theo chiều kim đồng hồ là tiến về phía trước, ngược lại là về điểm xuất phát, là vẫn như cũ.

Rõ ràng tự nhiên và xã hội cùng vận hành theo đường “xoắn trôn ốc”, xã hội muốn phát triển cần phải có “phủ định”. Tuy nhiên nếu đó là “phủ định ngược” tức là những hiện tượng, sự việc phát sinh trước phủ định cái sinh sau thì đó sẽ là xã hội trên đường diệt vong.

Thiền Không Sư

Có mới nới cũ, tre già măng mọc.

Sẽ chẳng bao giờ là quá già để có một mục tiêu mới hay để mơ một giấc mơ mới.

Trong trò chơi của cuộc sống, trước khi bạn nhận được bất cứ cái gì, bạn phải cho đi một thứ gì đó!

Đừng tiếc những gì đã mất hay cho đi vì bạn được cho không cả vũ trụ này. Bạn ở trong vũ trụ và vũ trụ ở trong bạn, không có vật nào đủ lớn có thể ngăn trở bạn đến những nơi xa xôi trong vũ trụ

Hãy biết cho đi, đón nhận mọi thứ, kiên cường, khiêm nhường, có thể nắm hoặc buông, công thành thân nên thoái – Fang Tử

    .
    .
    .
    .