Luật số 74 – Luật trốn tìm

Thiền Không Sư – Luật trốn tìm: Việc tìm sẽ tổn thất rất nhiều so với việc trốn

Khi một người bỏ trốn, tất cả ban ngành, chiến sĩ, phương tiện truyền thông, người dân,..: phải tập trung, bỏ công sức,..để tìm

Và dịch bệnh xảy ra: Ngoài việc cách ly, việc tìm ra phương cách để đối trị lại vi – rut là chi phí rất lớn về con người, tiền của, kinh tế, tinh thần.. Chúng ta nên tìm chỗ trú an toàn.

Đối với vùng cách ly, chúng ta nên xây dựng và tổ chức cuộc sống, sinh hoạt cho họ một cách tích cực và chủ động đảm bảo an toàn: giải trí, chia sẻ kinh nghiệm sống, …để họ yên tâm và không tìm cách trốn.

Việc rời xa vùng có dịch, tránh tiếp xúc, ..có thể là phương cách hữu hiệu. Vậy phải trốn ở đâu?
Nếu chọn giải pháp là trốn: nên chuẩn bị đường thoát, thực phẩm, duy trì môi trường không khí, tiếp xúc,… như thế nào?

Luôn luôn tồn tại 2 cuộc chiến tranh sinh tồn của con và của người trong bất kỳ thời đại nào! Do vậy, chúng ta cần xem xét luật trốn tìm sao cho phù hợp.

Xét cho cùng, con vi-rút không phải là một ‘loài thông minh’. Nó không có bất cứ ‘kế hoạch tính toán’ nào để lây lan. Vì thế, mức độ phát tán của nó phụ thuộc chính yếu vào ứng xử của con người.

Nếu lòng nhân của thế giới đủ sâu và rộng, những người có dấu hiệu bị nhiễm sẽ chủ động đi kiểm tra và chủ động tránh tiếp xúc để bảo vệ cho người khác. Họ có thể tự cách ly ở nhà, nhưng cũng sẵn sàng đến những điểm cách ly chung mà không cần chạy trốn, vì họ biết trách nhiệm, đồng thời ý thức rằng mình sẽ được yêu thương và chăm sóc. Còn những người khoẻ mạnh: họ vừa tìm cách bảo vệ cho mình và cho những người khác, nhưng đồng thời cũng biết quan tâm, lo lắng và chăm sóc trong khả năng có thể đối với những người bệnh tật. 
Việc xử lý, thực hiện này là sự thống nhất toàn thể của bộ pháp, bộ hành và bộ lệ

Thiền Không Sư

    .
    .
    .
    .